First topic message reminder :20/5/2k10
Chiều nắng…
*****************************************************************
Nk ngày 19/5/2k10 – 1 buổi tối đặc biệt và ý ngĩa trong long nó…
Phải nói sao bây h nhỉ? 1 buổi tối đặc biệt … sn Bác ( con chúc Bác sn vv )… trốn học cả 2 môn, 2 môn mà nó ít vắng nhất… chắc ông thầy bùn lắm, vì chẳng có ai để ông la nữa…
3h kém bao nhiêu phút đấy… cả lớp quyết định vào nhà Bí thư. đứa nào cũng uk nhưng cuối cùng thì cũng chỉ đc vài mạng… bùn… long vòng quanh ngã tư, chở bé My đi photo, đi mượn mũ, đấu tranh nội tâm r` cũng quyết định vào nhà Bí thư… khổ nỗi lại chẳng nhớ đường, lại phải làm phiền mấy đứa ra đón ( thằng Nhóc chở con Tuyết sắp đến nhà r` lại phải quay ngược trở lại, tội ghê…) nhưng ai bảo đi trước hok chờ nó chi…
Chiều hôm ấy, quyết định vào nhà Bí thư thoy mà nó thấy sao còn khó hơn cả quyết định chọn ngành đăng ký thi ĐH… bao ánh mắt đổ dồn vào nó… nhìn như thể nhìn 1 vật thể lạ… r` buông 1 câu nói gọn lỏn “ Mi thik zô nhà thằng Cường gê r’ hả?”… bùn them chút nữa… lát sau, lại them 1 câu nói “ zô nhà thằng Cường làm chi?”… lại thêm 1 chút nữa… nói thật nhé… nó hok thik zô nhà thằng Cường, zô nhà thằng Cường cũng chẳng làm gì cả, chỉ ngồi chơi nói chuyện vs nhau thế thoy… nhưng nó muốn đi… vì nó muốn đi vs lớp, vs những ng bạn của nó… nó hok hề muốn 1 tập thể đến ngày cuối cùng vẫn là tình trạng chia rẽ… lớp mình có thể nào XÍCH GẦN LẠI HƠN chút nữa hok?
5h, chở con My về trường lấy xe, cả đám lại rủ nhau ra biển… phân vân lưỡng lự 1 hồi r` bản tính ham chơi cũng chiến thắng nó… đợi chờ mấy đứa cất xe, mượn mũ… đợi … r` cuối cùng sau 1 cú điện thoại hok đầu hok đuôi, 1 câu chuyện nửa thật nửa ngờ… cả đám lại kéo nhau vô bệnh viện… 1 cuộc đi biển bất thành… vô bênh viện mà cả đám làm như đang đi chơi ngoài công viên hay sao í… quậy phá tơi bời… (chỉ tội ngiệp chiếc xe lăn)… đợi ba thằng Lê đến rước nó thoy mà đến lâu là lâu… (hok být ổng có trang điểm hay hok nhỉ)… ba thằng Lê đến, cả đám lại kéo nhau ra Cẩm Lệ ăn bún thịt nướng… vãi cho thằng nhóc… ng thì nhỏ mà ăn tới 2 tô… 1 ý kiến hay ho đc đề xuất và cả đám lại kéo nhau đi ĐẠP XÍCH LÔ…(thằng nhóc ăn 2 tô hok uổng tiền, ý kiến quá chuẩn)… đứa nào đứa nấy lớn tồng ngồng r` mà ngồi lên xích lô vs chiếc xe đạp nhỏ xíu thấy mà thương cái xe quá chừng… đua xe, đo đường, trầy truột, hư xe… đủ cả… đúng là phá như quỷ mà… chơi chán chê, lại ngồi bên nhau mà tâm sự… nó chẳng hiểu sao tự nhiên luk ấy, nhìn mặt mỗi đứa, nó lại khóc… 3 năm học, nó hok ngờ, đến phút cuối nó lại là đứa khóc đầu tiên… hứa, chúc, dặn dò… đủ cả… nó, luk đó, chỉ ước có thể ngồi mãi đó cùng tụi bạn mà thoy… ra về, đứa nào cũng luyến tiếc, ôm nhau khóc như con nít… 1 buổi tối đặc biệt khó quên…
Nó… trung hòa cả 2 bên… nó hok být phải làm thế nào khi đứng ở giữa… đôi luk nó thấy mình khó xử khi nge bên này nói về bên kia…nó muốn bào chữa, muốn giải thik nhưng suy cho cùng, những gì nó nói, chẳng thấm vào tai ai cả… suy ngĩ của mỗi ng khác nhau, uk nó đồng ý, nhưng ở trong 1 tập thể, có thể nào ĐẶT MÌNH VÀO VỊ TRÍ CỦA NGƯỜI KHÁC MÀ SUY NGĨ đc hok?
Nó ở 2 bên, lắng nge những nhận xét của cả 2 bên, nó thấy bùn thay cho chúng nó… dường như trong chính chúng nó, những suy ngĩ vẫn chưa chin chắn, nhận xét người khác, chúng nó thiêng về cảm giác hơn là lý trí… uk, thì chúng nó mới 18t, vẫn chưa đủ để trưởng thành hơn trong suy ngĩ cũng như hành động… nhưng trong suy ngĩ của nó, bên kia vẫn chưa thật sự hiểu những gì mà bên này đang cố gắng thực hiện… đôi luk nó có cảm giác hụt hẫng khi cả lớp cũng nhau đi chơi mà lại phải nge “ thấy tụi bên nớ là hok ưa r`” hay “ tự nhiên đi chơi mà có con A, thằng B…” và thế là bên nào lại đi đường bên nấy… lại them 1 kỉ niệm bùn cho nó…
Mỗi người có 1 tính cách riêng, 1 suy ngĩ riêng, 1 phong cách riêng, lựa chọn những người bạn cũng sở thik, cùng phong cách, hợp gu vs nhau mà chơi, chẳng ai cấm đoán ai cả… nhưng nhớ nhé… TRONG 1 TẬP THỂ, ĐỪNG CHỈ BÝT SUY NGĨ CHO RIÊNG MÌNH… thử ngĩ 1 ngày nào đó… sống trong xã hội bon chen này… ai cũng chỉ být nghĩ cho mình thì mình sẽ như thế nào… vì thế… năm cuối cấp r`, chẳng còn gặp nhau bao lâu nữa đâu… THAY ĐỔI CHÚT ÍT TRONG SUY NGĨ CỦA BẠN VỀ CHÚNG TÔI ĐI NHÉ… chúng tôi hok muốn gây chia rẽ cái lớp này chút nào cả… chúng tôi vẫn đang và hết sức cố gắng để hòa đổng cùng mọi ng… nhưng các bạn lại phủ nhận đi sự cố gắng của chúng tôi… tách biệt mình vs tập thể này… cho nó hỏi nhé… CÁC BẠN, CÓ AI HIỂU 2 CHỮ “TẬP THỂ” CÓ Ý NGĨA NHƯ THẾ NÀO HOK? CÓ AI BÝT “ TÌNH BẠN” THIÊNG LIÊNG VÀ CAO QUÝ NHƯ THẾ NÀO HOK? nó hok chắc nó hiểu đúng, nhưng ít ra nó vẫn đang vì cái tập thể này, và nó… vẫn nâng niu 2 chữ “TÌNH BẠN” …nó suy ngĩ nhiều lắm… nó cố gắng để có thể hiểu hết 2 bên… cố gắng nhiều nhưng sự thật phủ phàng lun khiến nó bùn…
Nó být, bây h có nói nhiều như thế nào cũng chẳng ngĩa lý gì cả… nó nói, nó viết chỉ là để thỏa nỗi long của nó mà thoy… chẳng gặp nhau nữa, mà bên ấy, chắc gì đã có ai luyến tiếc, thiết tha cái 4r này mà vào đọc những dòng này… nó chỉ mong, sau này, khi đã trưởng thành, sống trong xã hội, làm việc vs 1 tập thể mới, mọi ng sẽ suy ngĩ lại và thay đổi chút ít, để thấy rằng 1 tập thể cần lắm sự ĐOÀN KẾT… nó, cũng đã từng suy ngĩ khác về những ng bạn tổ 1,2 nhưng r`, nó cũng thay đổi những suy ngĩ ấy, nó có them những ng bạn mới… iêu thương và hiểu nhau hơn… TÔI CÓ THỂ, TẠI SAO CÁC BẠN HOK THỂ??
*******************************************************
NHỮNG NGƯỜI BẠN TRONG TRÁI TIM NÓ….
Thúy…
Q cảm ơn vì T đã tạo nên 4r này để Q có thể hiểu mọi người hơn, để Q có thể hòa nhập vs mọi ng hơn… để Q có them những ng bạn đáng iu như thế…
3 năm, hok tiếp xúc nhiều vs T, nhưng có lẽ Q hiểu T là 1 đứa sống nội tâm, mang nhiều nỗi bùn trong long… nhưng đừng giữ mãi trong long những qá khứ đau buồn T nhé… bạn bè lun ở bên cạnh T, sẵn sàng lắng nge những tâm sự của T… đừng mãi như 1 con ốc suốt ngày giấu mình trong cái vỏ cứng ngắc ấy… bước ra và hòa đồng vs mọi ng hơn nữa nhé…
Phương…
Cũng như T, P giống như 1 ng bạn mới của Q, 1 ng học chung 3 năm nhưng chỉ đến những phút chót mới nhận ra… thong cảm nhé… những tâm sự của P, đúng hoàn toàn, nhưng quên hết đi P nhé… chỉ giữ lại những kỉ niệm đẹp đẽ thoy, để mỗi lần ngĩ lại thấy long mình ấm áp hơn….
P. t/c đơn phương là 1 thứ t/c đẹp nhưng đừng chon giấu mãi trong long nhé… nói ra… dù thành công hay thất bại, P cũng sẽ hok thấy tiếc vì ít ra cũng đã có ng hiểu t/c mà P dành cho họ… gặp nhiều may mắn và hạnh phúc trong c/s nhé…
Vy iêu ....
là v/c vs nhau cũng đc 3 năm r` V nhỉ... zui gê... h lại sắp li thân
(....
3 năm học chung, chơi chung vs nhau, V lun lắng nge và cho Q những lời khuyên chân thành nhất... cảm ơn V vì điều đó... 3 đứa mình... Q, V, và cả Candy nữa, sẽ cùng nhau cô gắng trong 2 kì thi sắp tới nhé !!!
V và Candy là 2 đứa ... trong suy ngĩ của Q là khá trầm lặng... (V có thể xem lại nhưng Candy Q chắc chắn), còn Q lại là đứa thik sôi nổi... ở đâu cũng có mặt Q hết... nhưng hok hiểu sao lại thân vs 2 ng nhất (trừ nhóm TK)... những tính cách khác nhau nhưng khi đi chung, mình lại trở thành 1 bộ ba ... hoàn hảo đc hok nhỉ ???
Lun lun lắng nge nhau, hiểu cho nhau... chúng mình đã làm đc điều này chưa V nhỉ ??? có thể chưa nhiều nhưng vẫn có...
cả V và Candy... đều mag trong lòng những suy ngĩ, những tâm sự khó hiểu... vì nhiều lý do gì đó... chẳng thể nói hết... nhưg Q hiểu...
Q lun mong t/y và h/p chân thành sẽ đến vs 2 ng...
TK iêu quý của nó….
Ngồi chung vs tụi bây 2 năm, đc rèn luyện trong 1 cái lò có 1 ko 2, hình như dần dần ta thành con trai lun mất r`… hjx… nhưng yên tâm nhé… phần nữ tính trong ta vẫn còn nhiều lắm… bởi thế khi đọc topic này đừng nói ta sến nge… nếu có thấy ta khóc thì cũng đừng nói là ta yếu đuối… vì con gái có những giây phút yếu lòng như thế đấy…
Mẫn… trưởng nhóm TK… thằng bạn chí cốt của ta…
Cảm ơn mi nhiều vì trong 2 năm qua đã lắng nge ta… chịu đựng sự thất thường của ta, cũng như những luk ta TK nhất…
Xin lỗi mi vì 2 năm qua, có những luk ta hơi quá lời vs mi, có lẽ mi pùn nhiều đúng hok? nhưng đừng giận ta nge… con ng ta lâu ni thế… khi bức xúc, chẳng thể chắt lọc ngôn ngữ để nói chuyện đâu… nhưng r` ta sẽ cố gắng sửa đổi… vì ta là con gái…
Mi là thằng con trai duy nhất trong lớp mà ta tâm sự nhiều nhất, và hình như chỉ có mình mi là hiểu những suy ngĩ và t/c của ta… trong TK, ng mà ta mong muốn nhận đc hạnh phúc nhiều nhất chính là mi đó… mi phải nhớ 1 điều đã hứa vs ta … và hok bao h đc thất hứa đâu đấy…
Con đường phía trước còn dài lắm, vì thế ta mong mi có đủ bản lĩnh và tự tin để đứng vững trên chính đôi chân của mình (chứ hok phải của ng khác)…cố gắng lên nhé… đừng đánh mất bản thân dù phải đối mặt vs hoàn cảnh khó khăn như thế nào… sống tốt hơn bây h nữa nhé…
Phước…. lớp trưởng…
Mi là ng đã giúp đỡ ta nhiều trong 2 năm qua (nhất là trong mấy bài kiểm tra )… cảm ơn mi nhiều nhé…
Là lớp trưởng… đứng đầu 1 tập thể… mi cần phải mạnh mẽ và quyết đoán hơn nữa… c/s sau nì của mi sẽ cần những đức tính ấy lắm… đừng hiền quá mà bị bắt nạt… c/s trong Sài Gòn phức tạp hơn c/s ngoài nì nhiều… mi phải cô gắng lên đó… hok đc gục ngã trước những khó khăn mà phải být vượt qa… vấp ngã thì phải đứng lên… đừng ngã r` lại tiếp tục ngồi yên đấy… phải vươn lên mới mong thành công trong c/s nì mi ak…
Mi phải thật hạnh phúc vì 1 đứa như mi đáng đc như thế… hiền, tốt bụng, chung tình… ta chấm đc những bản chất tốt đẹp ấy ở mi….
Long lý… đk…
Mi là ng mà ta ấn tượng nhất vì độ TK bất tử của mi đó… ta lun nhớ về mi vs những trận lý sự cùn vs thằng Mẫn, dù ta být thằng Mẫn chỉ cố tình chọc mi… (đúng là khờ, r’ mà cũng rán gân lên cãi)…
mi… thành công trog c/s nhé….
TK…. Lời cuối cùng muốn nói… ta iêu tụi bây